Latest topics
Most Viewed Topics
Most active topics
Top posters
Paul_GiaGia (435) | ||||
tim love (293) | ||||
thanglocthuy (223) | ||||
hivong92 (200) | ||||
admin (172) | ||||
thị nở của Chúa (170) | ||||
toilatoi (152) | ||||
quocthuan_lt_92 (139) | ||||
annaloan218 (133) | ||||
Đứa con ngoại giáo (128) |
Tìm kiếm
Thống Kê
Hiện có 3 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 3 Khách viếng thăm Không
Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 34 người, vào ngày 16/4/2023, 12:34 am
Điểm danh tình yêu hihi
2 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Điểm danh tình yêu hihi
Kể ra cũng hay đó chứ, bất cứ đứa bạn nào gọi điện là cứ như rằng phải hỏi một câu “Có người yêu chưa?” và cho dù lần nào cũng nhận được một câu trả lời “Đau thương” giống nhau thì bao giờ chẳng quên cái câu hỏi trớ trêu ấy. Nói thế để nói rằng những tình cảm thửa học trò luôn được quan tâm hàng đầu hì.
Nói đến đây lại lan man, ừ nhỉ mình cũng đã và đang trải qua biết bao tháng năm đáng nhớ ấy, dĩ nhiên cũng không phải là ngoại lệ rồi, hững lúc ngồi nghĩ lại cũng thấy hay hay đó chứ.
Để xem nào…Ừ hư…
Lớp 5, mình có để ý một tên. Nói đến đây chắc là moi người sẽ nghĩ ngay “Ôi dào, con nít mà bày đặt” và sẽ cười mình thối mũi ra nhưng biết sao giờ, cái nợ đa tình từ khi chưa sinh ra đã được Chúa tiền định rồi hì. Thì để ý chứ có gì đâu, để ý là thỉnh thoảng chú ý đến nó ấy . Cũng tại nó có điểm khác với bọn con trai nên mình mới thế chứ bộ, thì trong lớp đứa con gái nào cũng nói chỉ có hai “thằng” là còn “được được”, tụi nó học cũng giỏi, ăn nói lịch sự và luôn biết nói “No” với mấy cái tật xấu của “Bọn con nít” hồi đó. Nhưng khổ nỗi một người thì chiều cao khiêm tốn quá, người còn lại thì mình “Chấm” là đúng rồi nà. Nó học cũng khá giỏi dù có cái biệt danh không đẹp tí nào Hùng “nghê”. Mà mình cũng thấy nó nghê thật nhưng lỡ để ý rồi… Nó làm sao đỏ, cứ chấm điểm đầu xong là nó lại vòng cuối lớp ngồi. Thỉnh thoảng nó chuyển lên ngồi cạnh mình, nói chuyện với nó cũng vui lắm. Nó cũng ít nói nhưng mà trò chuyện với nó mình lại thấy vui vui, vui hơn ngồi tám với mấy đứa con trai khác cùng xóm trong lớp nhiều. Thì đó, chất lượng hơn số lượng mà lị…
Lên cấp 2, trộn lớp, nhưng mà mình với nó vẫn được xếp vào cùng một lớp. Nó vẫn thế, tính cách ngô nghê mà hơi khó hiểu nhưng cao hơn, đẹp trai hơn (Cái này không phải chỉ mình nói nha). Nhưng mà chẳng để ý nó nữa, cụ thể là mình thích đọc báo hoa học trò mượn của đứa bạn thân trong giờ học hơn nói chuyện với nó, một dẫn chứng ấy thôi là đủ để mình biết “Hùng nghê… đã sút hạng trong tôi” hehe. Thế là xong, mình đúng là “Nghê” thật…
Ước chi mình cũng luôn cứ thích đọc báo lén lút thế, khổ nỗi lại một bóng hồng nữa khiến mình dẹp ngay cai thói quen “Không biết tốt hay xấu” ấy nữa. Nói thế cho oách thôi pakon nà hì. Thì tại cũng chẳng có gì to tát đâu, mà cũng đâu phải lỗi hoàn toàn tại mình đâu, tại “Người ta” chứ bộ . Này nha, khi mà cả mấy đứa cùng xin mỗi thành viên trong lớp một bức tranh(Thì mấy bài vẽ môn mỹ thuật ấy) rồi ký tên phia dưới làm kỷ niệm. Theo lẽ thường thì nó(Nó” mới” nha hi) cũng sẽ thế nhưng mà nó lại tặng hẳn mình một bức tranh,đúng gọi là tranh luôn nha, đó là bức tranh nó rất quý vì anh họ của nó vẽ cho, vẽ bằng sơn nước dán bìa cẩn thận, ai nhìn cũng phải khen đẹp luôn, đẹp thật luôn, kiến mấy đứa hơi hơi ghen tỵ với mình nữa chứ hihi. Thế là lại khiến mình… Nó tên Văn Minh nhưng mà với các chuẩn mực đạo đức của ông cha ta thì khong được văn minh lắm thì phải. Nói chung thì nó có tần số xuất hiện trong các vụ đánh nhau, từ tự xử đến tầm cỡ hơi bị nhiều. Nhưng mà nó đẹp trai nhất lớp, khẳng định luôn nha. Nó không thích mình nhưng lại luôn tốt với mình trong suốt mấy năm cấp 2, chẳng biết vì sao nữa…
Lớp 9, cuối cấp, chẳng muốn để ý đến mấy chuyện linh tinh, phải học để vào được lớp chuyên khối A, đó là ý chí đã định sẵn trong mình, cũng đồng nghĩa với việc không quan tâm đến những lúc nó viết bản kiểm điểm nữa. Cứ thế nhưng rồi lại… Là thế này, mấy đứa cứ xì xầm chuyện tương tư, mà tính mình thì tò mò nữa thế là nhảy vào. Nhưng mà tụi nó dưa ra yêu cầu khắt khe quá, là phải nói cho biết đối tượng thì tụi nó mới nói với mình kìa, thôi thì bịa đại. Thế là mình nói luôn: tau thích thằng Dũng 9D (hẻhẻ). Lúc đó đã biết nó là ai đâu. Mà tụi nó cứ bắt mình chỉ mới chết chứ, thì phải điều tra mà chỉ hic. Không ngờ nó đẹp trai thật đó, nhất lớp nó học, đẹp hiền! Cho dù nó có giọng nói hơi eo eo một chút nhưng không sao, thôi đành thích nó vậy . Thỉnh thoảng giữa trường thấy nó đi qua cũng đủ để chột dạ đau tim. Dù sao thì làm sao nó biết được, đẹp trai thế không thích mình cũng không quê chút nào. Ôi, đúng là trẻ con thật…
Lên cấp 3, mình có 2 năm bình yên, không phải vì thay đổi đâu nha, (Nói nhỏ thôi nha) mình lại lỡ tương tư một người rất đặc biệt. Đặc biệt vì đó là mọt người “Thầy”, năm thứ 4 đại chủng viện Vinh Thanh. Hai mùa hè được ôn thi địa phận ở Hạt, người gặp nhiều nhất chính là thầy. Thầy phong độ, đẹp trai, đá bóng thì rất giỏi, nói chuyện thì khỏi phải chê, đàm luận giáo lý với thầy vừa cười hoài vừa hiểu sâu, nhìn thầy chầu Thánh Thể mà mình tháy hổ thẹn quá và một điểm nữa, thầy cười rất đẹp, đến nỗi một đứa bạn thân của mình gọi đó là “Smile of God” và nụ cười ấy xuất hiện luôn trong một câu thơ của nó “Nụ cười thánh thiện, nụ cười vui thửa nào!”. Mình thích thầy hay là ngưỡng mộ cũng không biết nữa, chỉ biết là thầy hay xuất hiện trong ý nghĩ của mình và khi bị mất cái vòng tay thầy tặng thì mình khóc ròng mấy ngày hic hì.
Năm cuối cùng mình lại được đổi nghề, nghề mai mối, bạn bè gọi mình là Tống Trinh Trinh luôn, lạ là bạn mình hay kể với mình nhiều chuyện riêng ấy lắm, cũng thấy hay hay. Cuối học kì 1 thì mình biết anh(Chứ không phải là nó nữa nha). Là anh trai của đứa bạn rất thân. Cũng là lần đầu tiên nói thích một ai đó, dù ngắn nhưng cũng thật vui. Lúc mới được anh cho hộp bánh cáy, giữa đêm khuya ngồi cùng mẹ vừa nói chuyện vừa cắt ăn, lúc ôn thi chỉ chọn những cuốn sách của anh để học, lúc mẹ đọc những tin nhắn của anh… Và mình biết tình cảm cũng có những chiều sâu hơn mình nghĩ…
Bước vào sinh viên và đến giờ mình chưa có mối tình nào nhưng qua những trải nghiệm và qua những câu chuyện lại khiến mình học được rất nhiều, rất nhiều điều cần cho cuộc sống quá phức tạp này. Dừng lại một chút để điểm danh đã… Người mình thích đầu tiên là anh, không biết có phải là tại anh là người đầu tiên dám khen mình dễ thương không biết nữa hihi. Lần gặp đâu sao nhỉ? Cũng đáng nhớ ấy chứ, bắt anh chờ gần 3h với anh Hưng nữa, áy náy quá hi. Dù sau đó là dì nói với mình không ấn tượng gì cả(Đã xin phép dì có đưa câu này lên không rồi hihi) nhưng mà mình thích anh bởi tính cách, có lẽ vậy và cũng là một người mà mình luôn mang trong mình cảm giác mang ơn. Bây giờ thì mình với anh thân hơn tình bạn bình thường một chút, đó là điều luôn khiến mình cảm thấy may mắn. Cảm ơn anh thật nhiều. Lúc anh nói là hãy xem như chưa quen biết anh và tắt máy mấy ngày hôm nay, em thấy thật buồn. Bây giờ có lẽ ổn rồi nhỉ nhưng mà em vẫn muốn nói là với tụi em anh là một người bạn và là một người anh, hãy luôn là một người bên tụi em nha anh, đừng thỉnh thoảng lại thế nữa, đau tim lắm đó. 12h đêm hai đứa chạy ra ngoài hiên gặp nhau cùng cố gọi điện mà không được…
Người thứ hai là ai nhỉ? Hi(Cười lớn), là một người mọi người đều biết, admin còn lại. Nói thật thì anh đã gây ấn tượng với em, qua sự khó hiểu và tài đánh đàn ghi-ta của mình, có những kỉ niệm thật đáng nhớ và khi nghĩ đến lại cười, nhất là khi hiểu sai câu status và dẫn đến một sự gặp mặt thú vị, đúng alf viết không dấu nguy hiểm thật. Hãy là bạn của tụi em, đừng có mà tránh ha, mấy bài thuyết trình của em còn phải nhờ anh giúp nhiều nữa đó hì. Biết đâu sau này, em sẽ là Tống Trinh Trinh của anh nữa, ai biết nhỉ hì…
Bây giờ thì sao? Suýt nữa thôi nha…hihi, may mà biết được anh đang học ở đại chủng viện thánh Giu-se, sang năm ra trường… Cảm ơn Chúa vì tất cả, con luôn muốn nói thế vì tất cả sự sắp đặt của Người…
Kể đến đây thấy mình ngả nghiêng cũng nhiều ấy chứ, những lúc biết được ai đó thích mình sẽ thật vui và thấy mình quan trọng hơn, có thể với ai đó chúng ta thật bình thường nhưng trong mắt một người nào đó ta không biết thì lại đặc biệt và có thể ta không biết, như những người mình đã thích chẳng hạn , thế nên mình viết bài này để nói một điều đơn giản: Vui vẻ lên và sống tốt, chúng ta đều rất quan trọng trong cuộc sống này…
Thích một người mình sẽ nhớ, sẽ cười, sẽ khóc… Cái mà cả thế giới và muôn thế hệ ca tụng không phải được dệt nên từ nhữngđiều bình thường ấy chứ? Cầu mong mọi người đều tìm thấy nụ cười trong tình yêu của mình và tron tình yêu của Thiên Chúa chúng ta…
Nói đến đây lại lan man, ừ nhỉ mình cũng đã và đang trải qua biết bao tháng năm đáng nhớ ấy, dĩ nhiên cũng không phải là ngoại lệ rồi, hững lúc ngồi nghĩ lại cũng thấy hay hay đó chứ.
Để xem nào…Ừ hư…
Lớp 5, mình có để ý một tên. Nói đến đây chắc là moi người sẽ nghĩ ngay “Ôi dào, con nít mà bày đặt” và sẽ cười mình thối mũi ra nhưng biết sao giờ, cái nợ đa tình từ khi chưa sinh ra đã được Chúa tiền định rồi hì. Thì để ý chứ có gì đâu, để ý là thỉnh thoảng chú ý đến nó ấy . Cũng tại nó có điểm khác với bọn con trai nên mình mới thế chứ bộ, thì trong lớp đứa con gái nào cũng nói chỉ có hai “thằng” là còn “được được”, tụi nó học cũng giỏi, ăn nói lịch sự và luôn biết nói “No” với mấy cái tật xấu của “Bọn con nít” hồi đó. Nhưng khổ nỗi một người thì chiều cao khiêm tốn quá, người còn lại thì mình “Chấm” là đúng rồi nà. Nó học cũng khá giỏi dù có cái biệt danh không đẹp tí nào Hùng “nghê”. Mà mình cũng thấy nó nghê thật nhưng lỡ để ý rồi… Nó làm sao đỏ, cứ chấm điểm đầu xong là nó lại vòng cuối lớp ngồi. Thỉnh thoảng nó chuyển lên ngồi cạnh mình, nói chuyện với nó cũng vui lắm. Nó cũng ít nói nhưng mà trò chuyện với nó mình lại thấy vui vui, vui hơn ngồi tám với mấy đứa con trai khác cùng xóm trong lớp nhiều. Thì đó, chất lượng hơn số lượng mà lị…
Lên cấp 2, trộn lớp, nhưng mà mình với nó vẫn được xếp vào cùng một lớp. Nó vẫn thế, tính cách ngô nghê mà hơi khó hiểu nhưng cao hơn, đẹp trai hơn (Cái này không phải chỉ mình nói nha). Nhưng mà chẳng để ý nó nữa, cụ thể là mình thích đọc báo hoa học trò mượn của đứa bạn thân trong giờ học hơn nói chuyện với nó, một dẫn chứng ấy thôi là đủ để mình biết “Hùng nghê… đã sút hạng trong tôi” hehe. Thế là xong, mình đúng là “Nghê” thật…
Ước chi mình cũng luôn cứ thích đọc báo lén lút thế, khổ nỗi lại một bóng hồng nữa khiến mình dẹp ngay cai thói quen “Không biết tốt hay xấu” ấy nữa. Nói thế cho oách thôi pakon nà hì. Thì tại cũng chẳng có gì to tát đâu, mà cũng đâu phải lỗi hoàn toàn tại mình đâu, tại “Người ta” chứ bộ . Này nha, khi mà cả mấy đứa cùng xin mỗi thành viên trong lớp một bức tranh(Thì mấy bài vẽ môn mỹ thuật ấy) rồi ký tên phia dưới làm kỷ niệm. Theo lẽ thường thì nó(Nó” mới” nha hi) cũng sẽ thế nhưng mà nó lại tặng hẳn mình một bức tranh,đúng gọi là tranh luôn nha, đó là bức tranh nó rất quý vì anh họ của nó vẽ cho, vẽ bằng sơn nước dán bìa cẩn thận, ai nhìn cũng phải khen đẹp luôn, đẹp thật luôn, kiến mấy đứa hơi hơi ghen tỵ với mình nữa chứ hihi. Thế là lại khiến mình… Nó tên Văn Minh nhưng mà với các chuẩn mực đạo đức của ông cha ta thì khong được văn minh lắm thì phải. Nói chung thì nó có tần số xuất hiện trong các vụ đánh nhau, từ tự xử đến tầm cỡ hơi bị nhiều. Nhưng mà nó đẹp trai nhất lớp, khẳng định luôn nha. Nó không thích mình nhưng lại luôn tốt với mình trong suốt mấy năm cấp 2, chẳng biết vì sao nữa…
Lớp 9, cuối cấp, chẳng muốn để ý đến mấy chuyện linh tinh, phải học để vào được lớp chuyên khối A, đó là ý chí đã định sẵn trong mình, cũng đồng nghĩa với việc không quan tâm đến những lúc nó viết bản kiểm điểm nữa. Cứ thế nhưng rồi lại… Là thế này, mấy đứa cứ xì xầm chuyện tương tư, mà tính mình thì tò mò nữa thế là nhảy vào. Nhưng mà tụi nó dưa ra yêu cầu khắt khe quá, là phải nói cho biết đối tượng thì tụi nó mới nói với mình kìa, thôi thì bịa đại. Thế là mình nói luôn: tau thích thằng Dũng 9D (hẻhẻ). Lúc đó đã biết nó là ai đâu. Mà tụi nó cứ bắt mình chỉ mới chết chứ, thì phải điều tra mà chỉ hic. Không ngờ nó đẹp trai thật đó, nhất lớp nó học, đẹp hiền! Cho dù nó có giọng nói hơi eo eo một chút nhưng không sao, thôi đành thích nó vậy . Thỉnh thoảng giữa trường thấy nó đi qua cũng đủ để chột dạ đau tim. Dù sao thì làm sao nó biết được, đẹp trai thế không thích mình cũng không quê chút nào. Ôi, đúng là trẻ con thật…
Lên cấp 3, mình có 2 năm bình yên, không phải vì thay đổi đâu nha, (Nói nhỏ thôi nha) mình lại lỡ tương tư một người rất đặc biệt. Đặc biệt vì đó là mọt người “Thầy”, năm thứ 4 đại chủng viện Vinh Thanh. Hai mùa hè được ôn thi địa phận ở Hạt, người gặp nhiều nhất chính là thầy. Thầy phong độ, đẹp trai, đá bóng thì rất giỏi, nói chuyện thì khỏi phải chê, đàm luận giáo lý với thầy vừa cười hoài vừa hiểu sâu, nhìn thầy chầu Thánh Thể mà mình tháy hổ thẹn quá và một điểm nữa, thầy cười rất đẹp, đến nỗi một đứa bạn thân của mình gọi đó là “Smile of God” và nụ cười ấy xuất hiện luôn trong một câu thơ của nó “Nụ cười thánh thiện, nụ cười vui thửa nào!”. Mình thích thầy hay là ngưỡng mộ cũng không biết nữa, chỉ biết là thầy hay xuất hiện trong ý nghĩ của mình và khi bị mất cái vòng tay thầy tặng thì mình khóc ròng mấy ngày hic hì.
Năm cuối cùng mình lại được đổi nghề, nghề mai mối, bạn bè gọi mình là Tống Trinh Trinh luôn, lạ là bạn mình hay kể với mình nhiều chuyện riêng ấy lắm, cũng thấy hay hay. Cuối học kì 1 thì mình biết anh(Chứ không phải là nó nữa nha). Là anh trai của đứa bạn rất thân. Cũng là lần đầu tiên nói thích một ai đó, dù ngắn nhưng cũng thật vui. Lúc mới được anh cho hộp bánh cáy, giữa đêm khuya ngồi cùng mẹ vừa nói chuyện vừa cắt ăn, lúc ôn thi chỉ chọn những cuốn sách của anh để học, lúc mẹ đọc những tin nhắn của anh… Và mình biết tình cảm cũng có những chiều sâu hơn mình nghĩ…
Bước vào sinh viên và đến giờ mình chưa có mối tình nào nhưng qua những trải nghiệm và qua những câu chuyện lại khiến mình học được rất nhiều, rất nhiều điều cần cho cuộc sống quá phức tạp này. Dừng lại một chút để điểm danh đã… Người mình thích đầu tiên là anh, không biết có phải là tại anh là người đầu tiên dám khen mình dễ thương không biết nữa hihi. Lần gặp đâu sao nhỉ? Cũng đáng nhớ ấy chứ, bắt anh chờ gần 3h với anh Hưng nữa, áy náy quá hi. Dù sau đó là dì nói với mình không ấn tượng gì cả(Đã xin phép dì có đưa câu này lên không rồi hihi) nhưng mà mình thích anh bởi tính cách, có lẽ vậy và cũng là một người mà mình luôn mang trong mình cảm giác mang ơn. Bây giờ thì mình với anh thân hơn tình bạn bình thường một chút, đó là điều luôn khiến mình cảm thấy may mắn. Cảm ơn anh thật nhiều. Lúc anh nói là hãy xem như chưa quen biết anh và tắt máy mấy ngày hôm nay, em thấy thật buồn. Bây giờ có lẽ ổn rồi nhỉ nhưng mà em vẫn muốn nói là với tụi em anh là một người bạn và là một người anh, hãy luôn là một người bên tụi em nha anh, đừng thỉnh thoảng lại thế nữa, đau tim lắm đó. 12h đêm hai đứa chạy ra ngoài hiên gặp nhau cùng cố gọi điện mà không được…
Người thứ hai là ai nhỉ? Hi(Cười lớn), là một người mọi người đều biết, admin còn lại. Nói thật thì anh đã gây ấn tượng với em, qua sự khó hiểu và tài đánh đàn ghi-ta của mình, có những kỉ niệm thật đáng nhớ và khi nghĩ đến lại cười, nhất là khi hiểu sai câu status và dẫn đến một sự gặp mặt thú vị, đúng alf viết không dấu nguy hiểm thật. Hãy là bạn của tụi em, đừng có mà tránh ha, mấy bài thuyết trình của em còn phải nhờ anh giúp nhiều nữa đó hì. Biết đâu sau này, em sẽ là Tống Trinh Trinh của anh nữa, ai biết nhỉ hì…
Bây giờ thì sao? Suýt nữa thôi nha…hihi, may mà biết được anh đang học ở đại chủng viện thánh Giu-se, sang năm ra trường… Cảm ơn Chúa vì tất cả, con luôn muốn nói thế vì tất cả sự sắp đặt của Người…
Kể đến đây thấy mình ngả nghiêng cũng nhiều ấy chứ, những lúc biết được ai đó thích mình sẽ thật vui và thấy mình quan trọng hơn, có thể với ai đó chúng ta thật bình thường nhưng trong mắt một người nào đó ta không biết thì lại đặc biệt và có thể ta không biết, như những người mình đã thích chẳng hạn , thế nên mình viết bài này để nói một điều đơn giản: Vui vẻ lên và sống tốt, chúng ta đều rất quan trọng trong cuộc sống này…
Thích một người mình sẽ nhớ, sẽ cười, sẽ khóc… Cái mà cả thế giới và muôn thế hệ ca tụng không phải được dệt nên từ nhữngđiều bình thường ấy chứ? Cầu mong mọi người đều tìm thấy nụ cười trong tình yêu của mình và tron tình yêu của Thiên Chúa chúng ta…
thị nở của Chúa- Linh Mục
- Tổng số bài gửi : 170
Points : 5179
Join date : 14/03/2011
Đến từ : love paradise
Re: Điểm danh tình yêu hihi
đúng là đọc mà đau tim luôn. đọc xong bài viết ngồi suy nghi một lúc bổng đâu một dòng thần thoại tuôn về, tưởng tượng biết bao điều thú vị. thử nghĩ xem, may sao cô nay là con gái đó. nếu con trai chắc là chết nhiều cô gái lắm đây... cứ như con trai, thích là thổ lộ, tán tỉnh... trời! đến đây mà không thể tưởng tượng nỗi nữa... chắc tại trí tưởng tượng chưa được phong phú. còn ngoan hiền cho nên không thể tượng tượng được gì thêm hjhj
Re: Điểm danh tình yêu hihi
Cho chết rù
Gì mà thích thì thổ lộ, tán tỉnh... có tán tỉnh ai đâu mà. với lại là thích thôi mà, thích thì rất bình thường, phải thích thì mới thân nhau được chứ.
Tóm lại là em...phản...đối
Gì mà thích thì thổ lộ, tán tỉnh... có tán tỉnh ai đâu mà. với lại là thích thôi mà, thích thì rất bình thường, phải thích thì mới thân nhau được chứ.
Tóm lại là em...phản...đối
thị nở của Chúa- Linh Mục
- Tổng số bài gửi : 170
Points : 5179
Join date : 14/03/2011
Đến từ : love paradise
Re: Điểm danh tình yêu hihi
thì chính vì thế cho nên anh mới nói: "may mà em không phải là con trai" chứ gì nữa. may mắn thật. thế nên. các chị em phụ nữ hiểu cho các anh tí nhá, cứ nghĩ coi, con gái thế thì con trai thế cũng đâu có gì là không bình thường...
Re: Điểm danh tình yêu hihi
Cảm tình nhiều người thì khác chuyện thả dê lung tung chứ hj
thị nở của Chúa- Linh Mục
- Tổng số bài gửi : 170
Points : 5179
Join date : 14/03/2011
Đến từ : love paradise
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|
28/2/2014, 9:24 am by toilatoi
» CUỘC THI “ÂM VANG QUÊ HƯƠNG TRONG LÒNG TÔI”
28/2/2014, 9:16 am by toilatoi
» Anh chị em sinh viên Miền Nam vô đây báo cáo Nha...!!!
8/10/2013, 4:57 pm by josephnguyenngoc
» Khai giảng khóa học chuyên sâu kỹ năng IELTS tại REA
22/6/2013, 3:34 pm by peaceful
» Kết Quả Cuộc Thi Viết "CHẠM VÀO KHOẢNH KHẮC CUỘC SỐNG"
11/6/2013, 8:58 am by quocthuan_lt_92
» CVKHCS_11_TÔI ĐÃ BIẾT...NÓI DỐI.
21/5/2013, 12:26 am by vatoicungyeuem_ht
» Cuộc Thi Viết: Chạm Vào Khoảnh Khắc Cuộc Sống
21/5/2013, 12:08 am by vatoicungyeuem_ht
» CVKHCS_10_THÁNG 5, THÁNG KỶ NIỆM TRONG TÔI.
19/5/2013, 11:14 pm by tim love
» CVKHCS_09_BỨC TRANH CUỘC ĐỜI CỦA SINH VIÊN
17/5/2013, 10:11 pm by vatoicungyeuem_ht
» CVKHCS_06_HÀNH TRÌNH ĐẾN VỚI ƠN GỌI
17/5/2013, 7:52 am by admin
» CVKHCS_08_SỐNG CHẬM LẠI ĐỂ CẢM NHẬN CUỘC SỐNG MUÔN MÀU
7/5/2013, 9:55 pm by Paul_GiaGia
» CVKHCS_04_VIẾT CHO CUỘC SỐNG 3 NĂM Ở HÀ NỘI
7/5/2013, 9:30 pm by Paul_GiaGia
» CVKHCS_05_TẠI NẠN NGANG QUA ĐỜI TÔI
7/5/2013, 7:04 pm by thuy
» CVKHCS_03_500k Đáng Giá Hơn Một Tình Bạn
7/5/2013, 7:00 pm by thuy
» CVKHCS_01_KHI TÔI BƯỚC SANG 21
7/5/2013, 6:58 pm by thuy