Latest topics
Most Viewed Topics
Most active topics
Top posters
Paul_GiaGia (435) | ||||
tim love (293) | ||||
thanglocthuy (223) | ||||
hivong92 (200) | ||||
admin (172) | ||||
thị nở của Chúa (170) | ||||
toilatoi (152) | ||||
quocthuan_lt_92 (139) | ||||
annaloan218 (133) | ||||
Đứa con ngoại giáo (128) |
Tìm kiếm
Thống Kê
Hiện có 2 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 2 Khách viếng thăm Không
Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 34 người, vào ngày 16/4/2023, 12:34 am
CVKHCS_07_BẤT LỰC
Trang 1 trong tổng số 1 trang
CVKHCS_07_BẤT LỰC
Bất Lực
Như những người khác tớ được sinh ra và lớn lên trên mãnh đất yên bình của quê hương Lộc Thủy, bình thường lắm như bao nhiêu người nhưng trong bản thân tớ luôn trân trọng những điều đó.
Tớ đã được sinh ra như thế đó nhẹ nhàng và bình yên,con cảm ơn bố mẹ nhiều lắm!
Thương cho những hài nhi,những sinh linh bé bỏng dễ thương ấy đã ko được nhìn thấy ánh sáng mặt trời chỉ vì tội ác của bố mẹ chúng.
Tớ buồn !
Đặt bước chân lên đường đời mới biết cuộc sống thật phức tạp không như tớ nghĩ, trước đây khi chưa thoát khỏi lũy tre làng tớ ngây thơ lắm, ko biết gì hết, cũng chẵng suy nghĩ điều gì nhiều giống như người ta nói là ngây thơ như trẻ nhỏ, đầu óc tớ rất đơn giản. Cuộc đời tớ bước sang một trang mới khi tớ lò cò bước chân vào cổng trường đại học, hạnh phúc lắm, vui lắm, bỡ ngỡ nữa. Rồi cũng cảm nhậ được thế nào là yêu.Một năm,rồi đến hai năm trôi mà tớ chẳng có nhiều bạn vì tớ trầm tính, nhưg ít nhất cũng không cô độc vì được thân với một số đứa. Trong đó có một đứa mà với tớ và nó như hai người bạn tri kỉ, tớ yêu nó.
Nó trầm tính như tớ, sống hết mình vì bạn bè, nó ngây thơ thánh thiện lắm. Rồi đến một ngày nó cũng yêu, mà chính xác là ngày 22-11, nó yêu hắn, hắn đẹp trai, hơn nó 1tuổi, lại là con nhà giàu, nói chug là được. Uh thì mừng cho nó nhưng cũng buồn cho chính mình,phải chăng là tơ ích kỉ quá. Tình yêu của nó tớ tưởng cũng ngây thơ như chính con người nó vậy nhưng tớ đã sai,tớ đã không tin được, nó đã làm chyện ấy, cái chuyện mà tớ nghĩ là nó sẽ ko bao giờ làm vì nó thánh thiện đến thế mà và nó đã mang thai nhưng mà ko giữ được.
Khổ thay! Khi người bạn này chẳng giúp được gì.
Nó kể, nó khóc, tớ cũng khóc và bây giờ nước mắt tớ cùng rơi từng giọt lệ,vì điều gì ư ? Tớ cũng không biết nữa,hay tại tớ bất lực quá không làm được gì cho nó. Nó kể về gia đình của nó, về gia đình người yêu nó. Bố mẹ nó rất khó tính, gia đình nó lại nghèo, nó lại là đứa con ngoan, mẹ nó thì bị bệnh nặng, nó ko muốn mẹ nó phát bệnh hơn. Còn gia đình bên kia, thằng ấy bảo chưa sẵn sàng làm bố, thật là vô lương tâm, nó phải tự giải quyết một mình.
Nó đau khổ, trong thâm tâm nó rất muốn giữ đứa bé lại nhưng….., tớ hiểu nhưng vì nhữg lí do đó tớ ko thể khuyên nhủ nổi. Và rồi tớ im lặg, tớ trao cho nó bộ tràng hạt, nó khóc và hối hận. Nhưng vẫn ko thể thay đổi được quyết định của nó , thương bé qúa. Tớ bất lực và tớ cầu nguyện. Hậu quả sau đó thật khủng khiếp, đêm nào nó cũng mơ con nó về với nó, nằm cạnh nó, nó khóc suốt. Trong lòng tớ vừa thương vừa giận, thương nó, giận cái thằng khốn kiếp ấy. Khôg biết nó sẽ vượt qua nổi đau này như thế nào.
Bé à! Bố mẹ và dì đã có tội với con. Xin lỗi con !
Đó là cái giá đắt và là một bài học rất lớn cho chính bản thân và các bạn trẻ, nhất là sinh viên chúng mình. Có rất nhiều bạn đang sống thử, cần lên án,hậu quả là gì tất cả chúng ta đều rõ.Nỗi đau con mãi và trái tim ta vẫn luôn day dứt về điều đó vậy phải sống sao để cứu lấy những sinh linh bé bỏng mà chưa một lần được nhìn thấy ánh mặt trời….
Tớ đã được sinh ra như thế đó nhẹ nhàng và bình yên,con cảm ơn bố mẹ nhiều lắm!
Thương cho những hài nhi,những sinh linh bé bỏng dễ thương ấy đã ko được nhìn thấy ánh sáng mặt trời chỉ vì tội ác của bố mẹ chúng.
Tớ buồn !
Đặt bước chân lên đường đời mới biết cuộc sống thật phức tạp không như tớ nghĩ, trước đây khi chưa thoát khỏi lũy tre làng tớ ngây thơ lắm, ko biết gì hết, cũng chẵng suy nghĩ điều gì nhiều giống như người ta nói là ngây thơ như trẻ nhỏ, đầu óc tớ rất đơn giản. Cuộc đời tớ bước sang một trang mới khi tớ lò cò bước chân vào cổng trường đại học, hạnh phúc lắm, vui lắm, bỡ ngỡ nữa. Rồi cũng cảm nhậ được thế nào là yêu.Một năm,rồi đến hai năm trôi mà tớ chẳng có nhiều bạn vì tớ trầm tính, nhưg ít nhất cũng không cô độc vì được thân với một số đứa. Trong đó có một đứa mà với tớ và nó như hai người bạn tri kỉ, tớ yêu nó.
Nó trầm tính như tớ, sống hết mình vì bạn bè, nó ngây thơ thánh thiện lắm. Rồi đến một ngày nó cũng yêu, mà chính xác là ngày 22-11, nó yêu hắn, hắn đẹp trai, hơn nó 1tuổi, lại là con nhà giàu, nói chug là được. Uh thì mừng cho nó nhưng cũng buồn cho chính mình,phải chăng là tơ ích kỉ quá. Tình yêu của nó tớ tưởng cũng ngây thơ như chính con người nó vậy nhưng tớ đã sai,tớ đã không tin được, nó đã làm chyện ấy, cái chuyện mà tớ nghĩ là nó sẽ ko bao giờ làm vì nó thánh thiện đến thế mà và nó đã mang thai nhưng mà ko giữ được.
Khổ thay! Khi người bạn này chẳng giúp được gì.
Nó kể, nó khóc, tớ cũng khóc và bây giờ nước mắt tớ cùng rơi từng giọt lệ,vì điều gì ư ? Tớ cũng không biết nữa,hay tại tớ bất lực quá không làm được gì cho nó. Nó kể về gia đình của nó, về gia đình người yêu nó. Bố mẹ nó rất khó tính, gia đình nó lại nghèo, nó lại là đứa con ngoan, mẹ nó thì bị bệnh nặng, nó ko muốn mẹ nó phát bệnh hơn. Còn gia đình bên kia, thằng ấy bảo chưa sẵn sàng làm bố, thật là vô lương tâm, nó phải tự giải quyết một mình.
Nó đau khổ, trong thâm tâm nó rất muốn giữ đứa bé lại nhưng….., tớ hiểu nhưng vì nhữg lí do đó tớ ko thể khuyên nhủ nổi. Và rồi tớ im lặg, tớ trao cho nó bộ tràng hạt, nó khóc và hối hận. Nhưng vẫn ko thể thay đổi được quyết định của nó , thương bé qúa. Tớ bất lực và tớ cầu nguyện. Hậu quả sau đó thật khủng khiếp, đêm nào nó cũng mơ con nó về với nó, nằm cạnh nó, nó khóc suốt. Trong lòng tớ vừa thương vừa giận, thương nó, giận cái thằng khốn kiếp ấy. Khôg biết nó sẽ vượt qua nổi đau này như thế nào.
Bé à! Bố mẹ và dì đã có tội với con. Xin lỗi con !
Đó là cái giá đắt và là một bài học rất lớn cho chính bản thân và các bạn trẻ, nhất là sinh viên chúng mình. Có rất nhiều bạn đang sống thử, cần lên án,hậu quả là gì tất cả chúng ta đều rõ.Nỗi đau con mãi và trái tim ta vẫn luôn day dứt về điều đó vậy phải sống sao để cứu lấy những sinh linh bé bỏng mà chưa một lần được nhìn thấy ánh mặt trời….
Lmt
lmt- Giáo Dân
- Tổng số bài gửi : 1
Points : 4032
Join date : 07/05/2013
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|
28/2/2014, 9:24 am by toilatoi
» CUỘC THI “ÂM VANG QUÊ HƯƠNG TRONG LÒNG TÔI”
28/2/2014, 9:16 am by toilatoi
» Anh chị em sinh viên Miền Nam vô đây báo cáo Nha...!!!
8/10/2013, 4:57 pm by josephnguyenngoc
» Khai giảng khóa học chuyên sâu kỹ năng IELTS tại REA
22/6/2013, 3:34 pm by peaceful
» Kết Quả Cuộc Thi Viết "CHẠM VÀO KHOẢNH KHẮC CUỘC SỐNG"
11/6/2013, 8:58 am by quocthuan_lt_92
» CVKHCS_11_TÔI ĐÃ BIẾT...NÓI DỐI.
21/5/2013, 12:26 am by vatoicungyeuem_ht
» Cuộc Thi Viết: Chạm Vào Khoảnh Khắc Cuộc Sống
21/5/2013, 12:08 am by vatoicungyeuem_ht
» CVKHCS_10_THÁNG 5, THÁNG KỶ NIỆM TRONG TÔI.
19/5/2013, 11:14 pm by tim love
» CVKHCS_09_BỨC TRANH CUỘC ĐỜI CỦA SINH VIÊN
17/5/2013, 10:11 pm by vatoicungyeuem_ht
» CVKHCS_06_HÀNH TRÌNH ĐẾN VỚI ƠN GỌI
17/5/2013, 7:52 am by admin
» CVKHCS_08_SỐNG CHẬM LẠI ĐỂ CẢM NHẬN CUỘC SỐNG MUÔN MÀU
7/5/2013, 9:55 pm by Paul_GiaGia
» CVKHCS_04_VIẾT CHO CUỘC SỐNG 3 NĂM Ở HÀ NỘI
7/5/2013, 9:30 pm by Paul_GiaGia
» CVKHCS_05_TẠI NẠN NGANG QUA ĐỜI TÔI
7/5/2013, 7:04 pm by thuy
» CVKHCS_03_500k Đáng Giá Hơn Một Tình Bạn
7/5/2013, 7:00 pm by thuy
» CVKHCS_01_KHI TÔI BƯỚC SANG 21
7/5/2013, 6:58 pm by thuy